Hồi Kimi còn ở Việt Nam hằng ngày đều xem những thông tin về khủng bố của người đạo Hồi, về bất bình đẳng nam nữ trong xã hội Ấn Độ, và khi tiếp nhận nhiều thông tin như vậy trong mình hình thành một nỗi sợ hãi với đàn ông từ những khu đó.
Trôi qua một thời gian, khi Kimi đi du học thì vẫn còn sợ lắm. Kimi nhớ lần đầu đi học dự bị đại học, trong lớp hầu hết là con trai mà toàn đạo Hồi với Hindus, Kimi còn từng nói với một bạn rằng: Kimi có nỗi sợ hãi với người theo đạo Hồi khiến bạn ấy buồn lắm. Rồi Kimi còn nghe nói rất nhiều về chuyện phụ nữ bị hiếp dâm bên Ấn Độ, rồi chuyện phụ nữ phải phụ thuộc vào nam giới, khi kết hôn lại phải mang nhiều của hồi môn,... Nhưng sau một thời gian dài tiếp xúc, Kimi thấy hầu hết mọi người đều khá dễ thương. Mình nói hầu hết vì tất nhiên đâu cũng vậy, người nọ người kia, đâu phải ai cũng giống ai, không biết họ đối xử với phụ nữ cùng tôn giáo hay cùng nước ra sao nhưng ít nhất với một người ngoại đạo như Kimi, họ rất lịch sự và có sự tôn trọng nhất định.
Hẳn nhiều người sẽ nghĩ : Ôi đó chỉ là lớp lang thôi, chỉ là bề nổi thôi, chứ đời có thằng nào mang dùi cui đi hỏi vợ . Đúng đó, đời chẳng có ai muốn lộ mặt xấu xa với người khác đâu, tốt đẹp khoe ra, xấu xa đậy lại. chứ chả riêng gì mấy người đạo Hồi hay Hindus. Mấy cái tính gia trưởng, kiểu căng abc ai chả giấu nhẹm đi, đến khi rước vợ về mới bộc lộ. Kimi nghĩ. nói như vậy thì không ổn lắm. Vì nói như vậy thì người phụ nữ yêu hay lấy những người đàn ông là Muslim hay Hindus đều sẽ khổ. Có lẽ nếu có thì đó là chuyện của quá khứ, ngày nay mọi thứ đã thay đổi rất nhiều rồi.
Kimi từng biết những cô gái Việt yêu hay kết hôn với những chàng trai Muslim hay Hindus. Đã là chuyện tình thì câu chuyện nào cũng sẽ có những vị ngọt và đắng, sẽ có sóng gió ( bất đồng quanđiểm, lắm khi là bất đồng tôn giáo, bất đồng ngôn ngữ, bất đồng văn hóa, bất đồng lối sống,...muôn vàn thứ có thể phát sinh) Có vài cặp kết thúc với cái kết đẹp như cổ tích, một Happy Ending trong sự chúc phúc của nhiều người, và sự dị nghị của lắm kẻ, và cũng có nhiều cặp chia tay trong đau khổ,trong sự thù ghét lẫn nhau... Lý do chia tay thì có lẽ nhiều hơn lí do để họ gắn bó với nhau :) với một người bạn của Kimi thì đó là: Xin lỗi em, chúng ta chỉ có thể yêu nhau, nhưng sẽ rất khó để kết hôn, gia đình anh phản đối, em lại không phải Muslim. Vâng, một lí do xưa như trái đất, Kimi nghĩ thế. Tương tự như vậy, với một người khác thì là: Cha mẹ anh muốn chọn một cô dâu cùng quê để chăm sóc nhà cửa ( cô bạn này của Kimi yêu một chàng trai Hindus ). Và hai cô gái, đau khổ dứt áo ra đi, để lại trong tim chính mình một vài vết thương mà sẽ rất lâu mới lành, bonus thêm chút kì thị tôn giáo, sắc tộc.
Những người đã kết hôn với những chàng trai Hindus, Muslim thì sao? Ồ tất nhiên cuộc sống sẽ không hoàn toàn bằng phẳng rồi, những cô gái ấy phải học thêm về tôn giáo, văn hóa của chồng, nghe mẹ chồng thuyết giảng về sở thích ăn uống của chồng, đôi khi phải chấp nhận một số thứ mà bản thân không thích lắm ( ví dụ như một cô nàng ghét curry sẽ phải sống suốt quãng đời còn lại với mùi curry phảng phất, hay một cô nàng dù muốn ra ngoài gấp cùng chồng nhưng cũng phải cố gắng chờ đợi đức lang quân hành lễ trong ngày xong - đối với Muslim), nhiều khi là xa quê hương qua xứ người sinh sống, chịu điều tiếng này nọ theo kiểu: sao con bé đó lại lấy thằng này ... những bất đồng từ lớn đến nhỏ trong cuộc sống vợ chồng.
Nhưng dẫu sao, Kimi nghĩ rằng, hôn nhân là sự kết hợp của hai con người hoàn toàn khác nhau ( từ ngoại hình tới tính cách ), nhưng họ tìm được tiếng nói chung ở tâm hồn, và tình yêu là nền tảng của hôn nhân.Nghe có vẻ giáo điều, lí thuyết nhưng mình thấy nó đúng. Cuối cùng, mình thực lòng hi vọng tất cả mọi người khi nhìn thấy những cập đôi mà có lẽ chúng ta cho là chênh lệch ấy hãy chúc phúc cho họ, hoặc ít nhất là làm lơ đi, đừng tham gia vào :)
Samstag, 4. Juli 2015
Freitag, 3. Juli 2015
Những ngày tháng du học
Sống xa gia đình, tự lập mọi thứ chưa bao giờ là chuyện đơn giản, dù là sống trong cùng một nước, cách cha mẹ mấy tiếng ngồi xe khách. Vì khi ấy chúng ta phải tự lo lắng mọi thứ cho bản thân, tự nấu cơm, giặt giũ, tự giác học tập, phải tập đối nhân xử thế,... nói chung thì không chạy đâu cho thoát được chữ TỰ.
Nhớ hồi lần đầu tiên xa nhà là khi ấy Kimi 19 tuổi, khệ nệ mang vác cả đống hành lí theo chúng bạn sang trời Tây du học. Đứng giữa sân bay Nội Bài nhìn cha mẹ trước khi vào làm thủ tục xuất cảnh , bố, mẹ, anh, chị, cô bác, bạn bè ai nhìn mình cũng khóc, đó là lần đầu tiên trong cuộc đời mình cảm nhận được rằng mình sắp phải xa quê hương, xa người thân và để bản thân bước chân vào chặng đường mới. Lúc làm thủ tục xong, ngơ ngác trong phòng chờ, tranh thủ thời gian cuối nhắn tin, gọi điện ra ngoài, lúc ấy thấy mình có chút cô đơn và hoảng sợ. Trong suốt 19 năm ấy, chưa lần nào Kimi rời khỏi vòng tay của gia đình, và có lẽ chính vì cha mẹ bao bọc và thương yêu quá nhiều nên mình chưa từng thực sự hiểu cuộc sống ngoài kia ra sao. Thế giới là những con người thân thuộc, là sách vở, là những bức tường, là những con phố thân quen.
Có đi xa mới hiểu được thế nào là nhớ quê hương, gia đình. Một con bé Kimi 19 tuổi lần đầu tập đi chợ, tập chăm sóc bản thân, lần đầu biết vào bếp và lần đầu biết thương cha mẹ. Đứng giữa những người có màu da khác mình, ngôn ngữ khác, văn hóa khác, ... đôi lúc thấy mình lạc lõng, nhiều khi yếu lòng muốn gọi về khóc với mẹ, lắm khi muốn giở chứng ích kỉ bỏ hết tất cả mọi thứ, trốn vào đâu đó. Thời gian đầu đi học mà ngày nào về cũng buồn, vì thầy cô nói mình chả hiểu mấy, vốn ngôn ngữ hạn chế quá. Lại thêm cái bản tính nhát, ngại không dám nói chuyện với ai, cái gì cũng sợ. Lúc ấy mới hiểu, Kimi đích thực là một con gà công nghiệp :)
Kimi đã vấp ngã rất nhiều, vấp ngã trong học tập, công việc, tình cảm,... chuyện gì cũng có cả, mà mỗi lần ấy, lần nào cũng đau lắm. Nhưng nhờ vậy mới có Kimi của ngày hôm nay, người lớn hơn chút rồi, biết đối mặt với khó khăn chứ không còn giam mình trong phòng trốn tránh ;) biết cách nói chuyện với người khác, hòa đồng hơn, biết kiếm tiền chi trả cho bản thân, biết phấn đấu vì tương lai của chính mình, biết tích lũy cho những mục tiêu,.. nói chung là biết làm đẹp cho cuộc sống du học sinh của mình ^^
Hôm nay nói nhảm hơi nhiều rồi =_=
Abonnieren
Kommentare (Atom)