Hôm nay mình tình cờ đọc được một bài khá hay trên Kênh 14 : Người vợ 3 lần viết đơn ly dị để chồng đi lấy… người khác. Câu chuyện tóm gọn là: Hai ông bà đã kết hôn được 55 năm, cụ ông nay đã 84, cụ bà thì 78 nhưng vẫn yêu thương và xưng hô với nhau như thời còn trẻ: anh, em chứ không phải ông, bà như những cặp người cao tuổi khác. Ông bà rất hạnh phúc nhưng lại có một chuyện khiến hạnh phúc ấy theo nhiều người là không toàn vẹn: đó là ông bà không có con,mà nguyên nhân là từ phía bà. Vì chuyện này mà bà đã rất đau khổ, ông bà phải đối mặt với những dị nghị của nhiều người, áp lực từ phía gia đình, ... khiến bà quyết ly hôn với ông để cho ông tìm được hạnh phúc mới, nhưng ông đều từ chối.
“Đọc lá đơn đầu tiên, tôi nói: “Em đừng nghĩ nhiều, hạnh phúc gia đình đâu chỉ định nghĩa bằng duy nhất khái niệm con cái. Nhiều người con cái đề huề đủ nếp, tẻ vẫn ra tòa bỏ nhau đấy thôi. Cái chính là vợ chồng yêu thương, sống với nhau như thế nào. Đến lá đơn thứ ba thì tôi xé ngay trước mặt bà ấy và chỉ nói ngắn gọn: Anh chỉ có em là vợ thôi, suốt cuộc đời này anh không thay đổi ý định đâu. Em làm thế là xúc phạm anh đấy…”.
`` Ông Thọ kể, trong một lần trò chuyện, nhà giáo dục Hà Thanh Ngữ có hỏi ông: “Không có con anh có buồn không, có trăn trở không?”.
Ông Thọ đã nói: “Đành rằng vợ chồng có đứa con là niềm hạnh phúc được cụ thể hóa nhưng nếu không có con thì ta có thể tìm nguồn vui khác, là sống hòa thuận với nhau, cùng nhau chia sẻ ngọt bùi của cuộc đời. Là người đàn ông hiểu biết, tôi không bao giờ cho phép mình xúc phạm đến nỗi đau của người khác, nhất là người đó lại là vợ mình. Đó là cách giải quyết tốt nhất của khiếm khuyết”.
Bây giờ thì ông bà đi du lịch cùng nhau, tận hưởng những khoảnh khắc và phong cảnh đẹp đẽ ở những quốc gia khác nhau. Như trong bài báo đã đề cập thì ông bà lấy thú vui ở `` cuộc sống xê dịcdij` thay vì niềm vui với con cháu.
Với mình thì đây mới là ngôn tình giữa đời thực, chứ không phải hẳn nhất là những anh đẹp trai giàu có với chị xinh gái, đám cưới rình rang hay những câu nói sến đến độ rùng mình. Theo mình, yêu là dùng hành động , hay cũng có thể là chính cuộc đời mình để chứng minh, chứ không là những lời chót lưỡi đầu môi, những hành động lãng mạn như phim...
Dần dần có cảm giác tình yêu đích thực là thứ gì đó giản dị lắm, cái mà chúng ta hay quên đi mất, cứ mải chạy theo những gì hào nhoáng mãi thôi. Đành rằng tình yêu cần chút gì đó lãng mạn, bất ngờ,... nhưng đó chỉ là những gia vị, hay chất xúc tác góp phần làm tình yêu thêm bùng cháy hoặc giúp giữ lửa yêu mà thôi. Cái chính vẫn là tình cảm của hai người với nhau, sự tôn trọng và tin tưởng.
Hiếm khi lắm Kimi mới phải ngưỡng mộ chuyện tình của ai đó, và thậm chí có chút ghen tị nữa >.<
Cháu cầu mong ông bà sẽ sống thật lâu và cùng nhau nắm tay đi khắp thế gian này <3
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen